Tôi đi mua Tết

TÂM VIÊN 31/01/2016 22:01 GMT+7

TTCT - Cuối năm chìm nghỉm trong thiệp mời cưới gả, bình bầu thi đua khen thưởng, họp hành báo cáo tổng kết, đánh giá kiểm điểm chất lượng... Chưa hết, đơn từ khiếu nại có liên quan và không liên quan cũng nhè ngay cuối năm đạp cửa xông vào.

Nop
Nop

Ngước mặt lên tường thấy tờ lịch phất phơ: 29 tháng chạp! Năm nay, 29 chẳng khác 30. Ba mươi, ba mươi, ba mươi. Có nghĩa: mai là mùng 1 tháng giêng. Tết rồi. Phóng xe vù ra khỏi nhà, sau lưng, vợ đứng tròng nát hồn vì nghe nhầm là chết. May mà ta kịp quăng với lại rằng: Đi mua đồ ăn Tết!

Ngày cuối cùng của năm cũ, chợ chật như cá kèo rọng trong lu. Người người đi chợ. Nhà nhà đi chợ. Ê hề các món chuyên trị mấy ngày Tết: thịt thà, rau củ, món tươi, món khô, mặn ngọt, chua cay bày la liệt. Xô đẩy, chen lấn, mời chào, nạt nộ, nằn nì, ngã giá...

Ngỡ vừa rơi vào chính giữa một hỗn hợp dẻo quánh, càng vùng vẫy thì càng bị nhấn sâu. Người mua xong rồi thì mồ hôi mồ kê nhễ nhại, ì ạch tay xách nách mang tìm đường trở ra. Người vẫn còn băn khoăn dò đi dò lại cái “toa” ghi sẵn mang theo, không biết còn sót thứ gì không, lóng nga lóng ngóng tìm chỗ sạp thịt quen, không biết nay đã dời đi đâu, chỗ bán dưa cải ngon không nhớ nên quẹo trái hay quẹo phải.

Chợ ngày cuối năm dường như lộn tùng phèo cả lên vì thiên hạ đua nhau sắm sửa chuẩn bị ăn Tết, bởi để có Tết ăn thì phải mua trước đã. Ta đang đi mua Tết về ăn đây!

Trước tiên là thịt heo. Thịt đứng đầu trong câu “thần chú ăn Tết” của ông bà xưa truyền lại: “Thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ / Cây nêu tràng pháo bánh chưng xanh”. Cũ mèm nhưng vẫn còn 90% hiệu lực.

Nhưng mua thịt trong thời buổi hiện nay thì cần phải có kỹ năng, phải cập nhật tin tức thời sự thực phẩm tươi sống thường xuyên. Tốt nhất nên đến các quầy có treo bảng: thịt heo không bơm nước. Mà khoan, không bơm nước nhưng đâu có cam kết là không cho ăn thức ăn tăng trọng, chất siêu tạo nạc và hàng ti tỉ chất cấm?

Con heo tới lúc chết nó còn chưa biết người nuôi cho nó ăn giống gì huống chi là người ăn nó. Cắt. Bỏ món thịt heo trong thực đơn ngày Tết thì cũng chẳng chết thằng tây nào.

Không thịt gia súc thì chuyển sang thịt gia cầm, chắc cũng ổn. Đại dịch cúm gia cầm qua từ lâu, dẫu chắc thế nào cũng còn vài ba con virút đang rình mò biến thể, nhưng chắc chưa “biến” xong đâu. Tranh thủ mà ăn... Hoặc gà hoặc vịt hoặc cả hai. Cứ mần sẵn để nguyên con quăng vô ngăn đông hay nấu nướng chế biến xong, nhét vào ngăn lạnh khi ăn thì nấu lại, Tết cũng rần rần như thường. Món có protein coi như ổn.

Đã có thịt thì phải có thứ ăn kèm, nhất định phải chua chua mới “bắt”. Dưa cải? Thôi, gạt nó ra ngoài vì nghe đâu bọn bất lương bỏ cái chất gì đó vào hũ dưa, sáng làm chiều ăn được. Món dưa kiệu tự làm thì phải rị mọ mất thời gian, có làm xong đợi đến khi ăn được thì ra giêng là cái chắc. Kiệu bán sẵn thì lại không vừa miệng.

Cứ mua tỏi, hành tím về lột vỏ chẻ đôi ngâm giấm qua đêm là được. Nhưng cũng khoan, lỡ mua trúng hành tỏi của “nước láng giềng”, khiến toàn phát chứng ngộ độc lâu năm, gục ngay trên sân nhà thì không cam lòng.

Sực nhớ ra, cái ao ở trong quê mọc đầy rau muống, một lát đi chợ xong, chịu khó phóng xe về lội xuống hái một chút là cả thau. Rau muống bóp giấm trộn tỏi ớt, chấm thịt vịt kho gừng vẫn đảm bảo dinh dưỡng, cân bằng các chất như thường.

Phần “cứng” coi như giải quyết xong vì Tết nhứt có ở nhà được bao nhiêu, chủ yếu là áp dụng chính sách ăn chực hai bên nội ngoại cho tiết kiệm. Nhưng mà lỡ khách khứa viếng thăm đột xuất thì cũng phải có thứ dọn ra để lai rai mới phải đạo chủ khách.

Chuyện này xem ra không cần suy nghĩ phức tạp cho lắm, sẵn bọc khô cá phi để trong tủ lạnh, gần nhà có lò rượu ủ bằng men tự làm, an toàn. “Cá phi vạn tuế, rượu đế muôn năm” cũng là cách giữ gìn nét văn hóa truyền thống.

Tết năm nay ba cái vụ kẹo mứt chắc tạm gác lại, thứ rẻ tiền thì toàn là không địa chỉ sản xuất. Thứ có địa chỉ sản xuất, tạo cảm giác hình như an toàn thì đắt đỏ. Mà cũng chắc gì đã an toàn, lỡ phát hiện có con - gì - đó mà ai cũng biết đó là con - gì - đây thì: nuốt vào tức nghẹn mà phun ra, la làng thì đáo tụng đình như chơi. Triệt để cắt vụ này.

Bất giác, theo thói quen, tay phải sờ vào túi trái, tay trái sờ vào túi phải, đồng loạt cả hai tay lộn trái các túi ra: Ban nãy vội vội vàng vàng nên quên đem theo tiền! Không có tiền thì mọi quy trình dày công toan tính đều tan theo mây khói mà thôi.

Vợ ôm bụng cười bất tận khi ta bất thần trở về nhà, y như lần đầu tiên ta tỏ tình. Rồi nàng nói trong ràn rụa nước mắt cười: Đồ cho Tết này em đã đi siêu thị sắm hết rồi, ra chợ mua gì nữa hả trời! Nàng còn chúm chím môi xinh mà thỏ thẻ thêm rằng: Ai đời lại đặt mật khẩu ATM bằng ngày tháng năm sinh, bảo mật kém quá chừng!

Trên tường tờ lịch phất phơ. Cạn ngày!■

Bình luận Xem thêm
Bình luận (0)
Xem thêm bình luận