09/01/2016 08:21 GMT+7

Chuyện mẹ con

HOÀNG MY
HOÀNG MY

TT - 1 Hôm ấy, ở hồ bơi, tôi ngồi trên bờ chờ con, bên cạnh là một bà mẹ khác. Cậu con trai của chị ấy thi thoảng lại chạy đến chỗ mẹ, bắng nhắng gì đó.

Và kinh ngạc thay, người đàn bà này trả lời con bằng thái độ vô cùng ban ơn, cộc cằn, xen vào là các câu hăm dọa, trừng mắt.

Bơi không lo bơi, lên đây làm gì. Lần sau không cho đi nữa bây giờ. Con cái gì mà hư vậy... Đứa bé tội nghiệp chẳng rõ đã làm lỗi gì, lủi thủi bước đi, rồi chốc chốc lại quay vô, tiếp tục nhận những lời xẵng lè của mẹ.

2 Một lần trên đường đi, tôi đi ngang qua một bà mẹ đang chở con bằng xe đạp, nghe người đàn bà ấy mắng chửi con bằng giọng rít róng khó tả. Qua gương chiếu hậu, tôi thấy chị ta dừng hẳn lại để xoay người đánh con bằng một cảm giác vô cùng hằn học.

Đứa trẻ co rúm lại trước cơn thịnh nộ của mẹ nó. Tôi đi tiếp với tâm trạng vô cùng hoang mang bất nhẫn, dù thâm tâm đã cố bào chữa bà mẹ đó hẳn quá vất vả rồi, chị ấy đi xe đạp, trời thì khá tối, có khi chị vừa đi bán hàng về, còn chưa kịp ăn uống gì, mỏi mệt với đứa con ngỗ nghịch lì lợm nên mới giận dữ như vậy thôi mà... Ừ thì, nghĩ vậy đi cho lòng nhẹ hơn đôi chút, được không?

3 Bạn tôi kể, cô ấy từng bỏ bữa trưa đã gọi ở khu ẩm thực của một trung tâm thương mại lớn, bởi không thể nào nuốt nổi trong tiếng khóc lúc i ỉ, lúc ngằn ngặt vì đau của một đứa trẻ. Lại gần tìm hiểu, hóa ra mẹ bé để cho con bị phỏng, do nước từ trong tô bún hay phở gì đó đổ lên người con. Để rồi sau vài thao tác lau khô thông thường, bà mẹ trẻ vừa ẵm con vừa hồn nhiên tiếp tục ăn uống, coi như không hề để ý gì tới việc con mình đau đớn bỏng rát nên quấy khóc, khó chịu.

4 Vào một buổi sáng, tôi trông thấy một người phụ nữ đi bộ cùng cậu bé con trên vỉa hè. Chị này xách theo vài ba túi xốp đồ ăn, tựa hồ như vừa đi chợ sớm về. Cậu nhóc lon ton vừa đi vừa chạy mới theo kịp bước chân người lớn, nước mắt nước mũi tèm nhem, nức nở rất tội nghiệp, vừa khóc vừa ôm vừa kêu mẹ mẹ mẹ...

Sợ hãi quanh quẩn ngay chân, nhưng người đàn bà vẫn điềm nhiên bước tới. Chắc cũng giống bao cậu bé khác, cậu đã vòi vĩnh gì đó nhưng không được đáp ứng, lại bị mẹ tỏ ý hắt hủi, lạnh nhạt như một cách trừng phạt. Biết thế, nhưng nhiều người qua đường nhìn cảnh ấy vẫn không tránh nổi cảm giác thương xót trước thái độ có phần dửng dưng của bà mẹ.

5 Tôi bỗng nhớ tới một câu chuyện từng đọc được đâu đó, về một bà mẹ đã mặc kệ đứa con mình đang dằn dỗi trong phiên chợ quê, vì nó đòi mua con tò he hay cái gì đấy mà không được đáp ứng. Để rồi sau đấy người mẹ lạc mất con vào tích tắc bỏ đi mang tính “hăm dọa” của mình. Cả chặng đời dằng dặc, bà mẹ trông ngóng tìm lại được đứa trẻ, đau đáu ân hận vì đã từ chối con hôm ấy, tự trách mình rất nhiều...

Hẳn nhiều người cũng như tôi, chứng kiến những mảng đời mẹ con như thế này, chạnh lòng nhớ về giây phút êm đềm dịu dàng đâu đó hiếm hoi bên mẹ, của một ngày thơ ấu đã xa xăm lâu rồi. Hoặc ký ức in hằn khó quên khi bị mẹ “từ mặt”, “bỏ rơi”, dù chỉ trong vô tình cũng đủ khiến người ta thấy đồng cảm, đắng đót thương mấy đứa trẻ “con hư”, vậy mà...

HOÀNG MY
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    1 H\u00f4m \u1ea5y, \u1edf h\u1ed3 b\u01a1i, t\u00f4i ng\u1ed3i tr\u00ean b\u1edd ch\u1edd con, b\u00ean c\u1ea1nh l\u00e0 m\u1ed9t b\u00e0 m\u1eb9 kh\u00e1c. C\u1eadu con trai c\u1ee7a ch\u1ecb \u1ea5y thi tho\u1ea3ng l\u1ea1i ch\u1ea1y \u0111\u1ebfn ch\u1ed7 m\u1eb9, b\u1eafng nh\u1eafng g\u00ec \u0111\u00f3." />